
Vũ Đức Tâm‘s phê tê bốc
Tôi ủng hộ.

“NÓI DỐI CŨNG CẦN PHẢI ĐỔI MỚI”

Nguyễn Quang Thiều
Tôi có một ông anh quyền cao chức trọng. Từ hồi bác ấy lên cao hầu như tôi không đến thăm bác ấy nữa. Vì tôi nghĩ bác ấy lắm việc và mình đến thăm chỉ làm phiền bác ấy mà thôi. Một hôm gặp tôi, bác ấy mắng sao không đến chơi như trước kia. Tôi mang lý do như tôi nghĩ nói với bác ấy. Bác ấy bảo: “Nói dối cũng phải đổi mới. Nói dối như chú ai nghe được”.
Tôi kể chuyện này với một số bạn bè, ai cũng kêu lên hay quá. Tôi kể chuyện đó chỉ để nói: đổi mới quan trọng đến nhường nào.
Sáng nay đọc báo Thanh Niên thấy Bộ trưởng Nguyễn Kim Sơn nói về bỏ văn mẫu: ” cần loại bỏ xúc động theo mẫu, tưởng tượng theo khuôn và tình cảm theo quy định. Làm được như thế mới giải phóng được tinh thần cho con người “
“Xúc động theo mẫu, tưởng tượng theo khuôn và tình cảm theo quy định”…thì là một tai hoạ. Nó triệt tiêu tự do và vô nghĩa hoá mọi giá trị cá nhân.
Nghĩa là bỏ một quan niệm về giáo dục. Bỏ một thói quen đã khó. Bỏ một quan niệm, một tư duy, một cách sống đã ăn sâu trong xương tủy thì khó đến nhường nào.
Từ vấn nạn văn mẫu trong nhà trường, tôi nghĩ đến các loại “văn mẫu” trong mọi ngành mọi nghề ở Việt Nam. Ví dụ câu ” Trong không khí tưng bừng….” là một loại “văn mẫu ” kéo dài hơn nửa thế kỷ nay và hình như chưa có dấu hiệu thay đổi.
Suy nghĩ thật kỹ sẽ nhận ra, hầu hết mọi lĩnh vực của xã hội ta quá lâu rồi hành động theo “văn mẫu”. Đã đến lúc phải phá bỏ “văn mẫu” trong hầu hết các lĩnh vực của đời sống để tạo ra những đột phá và những thay đổi đúng nghĩa thì xã hội Việt Nam mới thực sự phát triển.