

Nguyên Lạc
XUÂN TẠI SAO BUỒN

Tại sao buồn hở. tôi ơi?
Mùa xuân đã đến. không vui cùng người?
Tại vì. trời lạnh tuyết rơi
Chạm tôi. tiềm thức. lâu rồi xuân nao
Trắng ngời dáng áo lụa nào
Điếng. ai mắt liếc dao cau. đắm tình
Bàng hoàng nhịp đập con tim
Ngẩn ngơ bục giảng. dõi hình bóng ai
Đón xuân xứ lạ. đơn côi!
Tuyết rơi bông trắng. bồi hồi trường xưa
Xuân về. lời hát tiễn đưa
Hai tuần xa cách. đủ vừa nhớ thương!
Mừng xuân. khúc hát rượu mừng
“Ước mơ hạnh phúc thanh bình an vui
Muôn lòng xao xuyến duyên đời
Rượu hân hoan chúc sáng trời tự do” [*]
Môi son. tròn nụ lời ca
Điếng hồn tôi đó em à. biết không?
Đón xuân. không tiếng pháo hồng
Chỉ băng tuyết lạnh. mênh mông nỗi sầu!
Xuân thu nhuộm trắng mái đầu
Thời gian ai bảo là liều thuốc hay?
Nguyên Lạc
……….
[*] Lời ca bài hát “Ly Rượu Mừng” – Phạm Đình Chương
ĐÓN XUÂN NƠI XỨ LẠ

Xuân về theo tuyết trắng
Cùng nỗi lạnh mênh mông
Tiếng người hay tiếng gẫy
Cành cong hay đời cong?
Bông tuyết bay điếng mộng
Chạm quê nhà bên sông!
Bến xưa đêm vẫy gọi
Tiễn một người lưu vong!
Vuốt mặt tìm chút ấm
Chạm lệ tôi hay em?
Mơ xuân nào hanh nắng
Chỉ trắng trời tuyết băng!
Đón xuân nơi xứ lạ
Chạm nỗi sầu mênh mông
Trả tôi ngày nắng mộng?
Chỉ bạc màu xuân thu!
Nguyên Lạc
CHÚT TÌNH HỜ

Nam mô thế giới ta bà
Cho tôi được chút gọi là lận lưng
Chút gì?
Chiều xuống bâng khuâng
Chút gì?
Nguyệt rạng thấy mình ngẩn ngơ!
Cho dù chỉ chút tình hờ
Đủ tôi quên biển khổ là nhân sinh
Chắc gì đời đó vô thường
Thì thôi người hỡi chút tình tôi mang!
Mặc ai cực lạc thiên đàng
Riêng tôi mong chút bàng hoàng quỳnh mơ!
Nguyên Lạc
Art2all