


Lại gởi một người bạn HO ở Mỹ.
Bạn mãi ngồi ghế đá trước Mall
Mùa đã chuyển xanh màu lá
Nắng ngọt đất trời Little Sài-Gòn
Tháng chạp sương chiều ngậm sửa .
Dỗ tim nơi xứ người bảo-tố
Màu táo hồng rưng rức môi ai
Chút gì Huế chạy quanh nổi nhớ
Vắt sầu Cali. lên vai .
Ngày xưa đằm thắm môi hôn
Mưa giăng đầy trời tháng chạp
Cớ sao hai mắt anh buồn
Giận đời phiêu-lưu hoang phế .

Cố-nhân quên ngày gảy súng
Trái tim đành bỏ lại quê người
Bốn mươi năm cỏ cây héo rụng
Hình hài giờ đã tan tác tả tơi …
Lòng trần còn thèm da thịt đàn bà
Tháng năm trọn đời người hóa dại
Tóc bạc đầu tợ sương sa
Treo cao linh-hồn bạc lòng tượng đá .
Nước mắt xưa khô mòn “dấu lệ”
Cô-đơn ngày nào chạy quanh nghĩa-trang
Nắng Sài-Gòn còn thương còn nhớ
Trời Cali rũ xám màu mây buồn .

Bao năm đã cố nguôi quên
Quên ngày ra ngồi Mall và ghế đá
Thiên-Chúa xưa có còn bên em
Người đàn bà của anh
cả đời cơ cực .
Hạnh-phúc từ lâu đóng cửa
Xếp chất Tổ-Quốc đầu đường
Đám tang,bể dâu,khói lửa
Băng bó lâu rồi đâm sâu vết thương !
Bài ca mùa xuân sao buồn
Ở Mỷ bao quanh phong,bạch dương,liểu rủ
Đêm đêm thức dậy thì thầm
Người chiến binh xưa
thấy đời mình khó ngũ
Đốt nhánh ô-liu cuối đường địa-ngục .

