CÁT BỤI
Bùi Giáng
Ta cứ tưởng Trần Gian là cõi thật
Thế cho nên tất bật đến bây giờ !
Ta cứ ngỡ xuống Trần chỉ một chốc
Nào ngờ đâu ở mãi đến hôm nay !
Bạn thân ơi! Có bao giờ bạn nghĩ
Cuộc đời này chỉ tạm bợ mà thôi
Anh và tôi giàu sang hay nghèo khổ
Khi trở về cát bụi cũng trắng tay
Cuộc đời ta phù du như cát bụi
Sống hôm nay và đâu biết ngày mai ?
Dù đời ta có dài hay ngắn ngủi
Rồi cũng về với cát bụi mà thôi
Thì người ơi! Xin đừng ganh đừng ghét
Ðừng hận thù tranh chấp với một ai
Hãy vui sống với tháng ngày ta có
Giữ cho nhau những giây phút tươi vui
Khi ra đi cũng không còn nuối tiếc
Vì đời ta đã sống trọn kiếp người
Với tất cả tấm lòng thành thương mến
Ðến mọi người xa lạ cũng như quen
Ta là cát ta sẽ về với bụi
Trả trần gian những cay đắng muộn phiền
Hồn ta sẽ về nơi cao xanh ấy
Không còn buồn lo lắng chốn trần ai!
– Bùi Giáng –
I think this poem is very fake and very pedestrian “Bui Giang poem” written by someone pretending to use the Bui Giang’s poetry style. He/she didn’t even come close.
As a Southerner, Bui Giang would never ever use these two communist-and-blood-drenched words: “Tất Bật”. These words don’t appear in the South’s vocabulary well after 1975. I didn’t hear once it during my 5 years under the commies in Saigon and points South (1975-1979). I didn’t hear it or read about it until the mid 90’s when in the US and reading a lot of North Vietnamese fictions and non fictions.
Also, the concept of “cát bụi sẽ trở về với cát bụi”, which the fake poem over-exploit by coming back to it again and again, while so dear to to soit-disant and novice deep thinker, it is simply too low IQ or mundane to merit an appearance Bùi Giáng’s poetic lexicon. Unless proven to the contrary, I have yet to read or see Bui Giang use this concept.
This is how Bui Giang celebrates impermanence of the deep meaning of “Cát Bụi”
Xin chào nhau giửa bụi đầy
Nhìn xa có bóng áng mây nghiêng đầu
(Chào Nguyên Xuân,1964)
Bài thơ của Thích Huyền Vi – Ta Cứ Tưởng Trần Gian Là Cõi Thật
Đăng bởi cactus20113 vào lúc 17:06 ngày 14/06/2013
Bài thơ của Thích Huyền Vi
( trước 1975 Nguyên Gs,Đại học Vạn Hạnh và Viện Đại học Saigon )
Ta Cứ Tưởng Trần Gian Là Cõi Thật
Thế Cho Nên Tất Bật Ðến Bây Giờ!
Ta Cứ Ngỡ Xuống Trần Chỉ Một Chốc
Nào Ngờ Ðâu Ở Mãi Ðến Hôm Nay!
Bạn thân ơi! Có bao giờ bạn nghĩ
Cuộc đời này chỉ tạm bợ mà thôi
Anh và tôi giàu sang hay nghèo khổ
Khi trở về cát bụi cũng trắng tay
Cuộc đời ta phù du như cát bụi
Sống hôm nay và đâu biết ngày mai ?
Dù đời ta có dài hay ngắn ngủi
Rồi cũng về với cát bụi mà thôi
Thì người ơi! Xin đừng ganh đừng ghét
Ðừng hận thù tranh chấp với một ai
Hãy vui sống với tháng ngày ta có
Giữ cho nhau những giây phút tươi vui
Khi ra đi cũng không còn nuối tiếc
Vì đời ta đã sống trọn kiếp người
Với tất cả tấm lòng thành thương mến
Ðến mọi người xa lạ cũng như quen
Ta là Cát ta sẽ về với Bụi
Trả trần gian những cay đắng muộn phiền
Hồn ta sẽ về nơi cao xanh ấy
Không còn buồn lo lắng chốn trần ai
Tôi không có đủ chứng cứ về gốc gác bài thơ này, nhiều trang trích đang với tên tác giả Thích Huyền Vi
( trước 1975 Nguyên Gs,Đại học Vạn Hạnh và Viện Đại học Saigon ).
Tuy nhiên tôi có đọc tác phẩm của Bùi Giáng và thường sinh hoạt chung với BG từ 1998 đến 1987 nên thấy bài thơ này không có đủ âm hưởng của BG.
Tôi không có đủ chứng cứ về gốc gác bài thơ này, nhiều trang trích đăng với tên tác giả Thích Huyền Vi ( trước 1975 Nguyên Gs,Đại học Vạn Hạnh và Viện Đại học Saigon ).
Tuy nhiên tôi có đọc tác phẩm của Bùi Giáng và thường sinh hoạt chung với BG khoảng thời gian từ 1978 đến 1987 nên thấy bài thơ này không có đủ âm hưởng của BG. Tôi nghĩ đây không phải là thơ của Bùi Giáng được.