“chùm” THƠ ĐỖ TRUNG QUÂN

do-trung-quan

ĐỖ TRUNG QUÂN

“Chùm ” THƠ ĐỖ TRUNG QUÂN “

20_1419596743

Không Đề

tôi là con chim nhỏ

một hôm đến giữa cuộc đời

hót chơi dăm ba tiếng

mặt đất

nếu đầy đá sỏi

tiếng hót xin làm những hạt mầm

mong cây xanh mọc trên sỏi đá

nếu sớm mai nào

em gặp nụ hông trong vườn bất chợt

dất là chút quà bé mọn

tôi mang tặng mọi người

tôi là con chim nhỏ

đến giữa cuộc đời

hót chơi…

 đừng kiếm tìm nếu hôm nào em không gặp

đừng kiếm tìm

và đừng thắc mắc

tôi đã bay đi

những nụ hổng để lại

nếu còn nhớ đến cánh chim

xin em hãy chăm chỉ vun trổng chút quà bé mọn

và khi vui vẻ

hãy kể cho mọi người nghe như kể chuyện ngày xưa

rằng :”ngày xưạ.. xa lắm… lầu rổị..

có một con chim nhỏ

đến giữa cuộc đời

hót

 pirates

 Thằng Ăn Cướp! Thanks !

Dẫu gì ta cũng cảm ơn mày

thằng kẻ cướp!

nhờ mày

ta thấy dân ta yêu nước

 trừ ra có mỗi mình ta…

Dẫu gì ta cũng cảm ơn mày

thằng đạo tặc!

nhờ mày

ta thấy dân ta nghèo nhưng không nhục

họa chăng có mỗi mình ta…

dẫu gì

ăn cướp cũng đôi khi cần

nó giúp dân ta biết la

“cướp!cướp!”

họa chăng chỉ có mình ta

ngậm bồ hòn

bảo “ngọt!”

Tạ Lỗi Trường Sơn

115_2331

 Tác giả: Đỗ Trung Quân

 Một bài thơ chưa từng công bố

Đã 38 năm trôi qua.hòa bình cũng dài ngang bằng cuộc chiến tranh khốc liệt nhất trong lịch sử .chưa có cuộc chiến nào ám ảnh một dân tộc cho bằng cuộc chiến tranh này,nó thay đổi hình thái xã hội.thay đổi số phận con người.Công bố bài thơ viết năm 27 tuổi,bảy năm sau hòa bình(1982).nay nhìn lại ,tôi cũng không hiểu điều gì đã dẫn dắt cho những dòng chữ này. khi làm xong nghĩa vụ một thanh niên thời hậu chiến ,người có lý lịch may mắn không vướng phải chuyện lính tráng dù thế hệ tôi sau“mùa hè đỏ lửa 1972” hầu hết cũng đã” yên vị “ khói hương trên bàn thờ gia đình.còn nhớ những năm của thập niên 80,giáo sư Nguyễn Khắc Viện viết một bài đanh thép trên báo Sài Gòn Giải Phóng”sen hay bùn” về danh xưng khi nào thì gọi là thành phố Hồ Chí Minh,khi nào thì gọi là Sài Gòn?và ông khẳng định cái tốt thì gọi tp HCM,cái tệ nạn ,cái xấu ,cái “tồn đọng”thì gọi là Sài Gòn.giáo sư Nguyễn Ngọc Lan đã đối thoại bằng một bài báo khác(tất nhiên ông không thể đăng bài phản biện ấy trên báo SGGP như trong một xã hội bình thường),ông nhắc rằng hiện tại sau 10 năm giải phóng, thành phố vẫn còn một tờ báo lớn tiếng nói chính thức của “Đảng bộ và nhân dân thành phố” tờ Sài Gòn Giải Phóng( nó vẫn còn đến tận hôm nay),còn một nhà máy thuốc lá Sài Gòn,còn một đội bóng danh tiếng mang tên Cảng Sài Gòn(nay đã không còn)…bài thơ này,có lẽ là cái nhìn đau đớn đầu tiên của một người trẻ tuổi vừa từ chiến trường K trở về với bao nhiêu hoài bão sau khi chứng kiến những hy sinh cao đẹp của một thế hệ thanh niên Sài Gòn,những con người thành phố tuổi chỉ mới đôi mươi…

hai mươi bảy tuổi và một bài thơ dài nhất của đời mình...

TẠ LỖI TRƯỜNG SƠN

(1982)

xe tăng phá cửaDĐL

1.

Một ngàn chín trăm bảy mươi lăm

Các anh từ Bắc vào Nam

Cuộc trường chinh 30 năm dằng dặc

Các anh đến

Và nhìn Sai Gon như thủ đô của rác

5d098304-eeb8-4452-8bbf-f89f01ef4afd

 Của xì ke,gái điếm, ,cao bồi

Của tình dục,ăn chơi

“Hiện sinh-buồn nôn-phi lý!!!”

Các anh bảo con trai Sai Gòn không lưu manh cũng lính ngụy

Con gái Sai Gòn không tiểu thư khuê các,cũng đĩ điếm giang hồ

chồng-tây-vợ-việt

các anh bảo Sai Gòn là trang sách “hư vô”

văn hóa lai căng không cội nguồn dân tộc

ngòi bút các anh thay súng

bắn điên cuồng vào tủ lạnh ,ti vi

vào những đồ tiêu dùng mang nhãn Hoa Kỳ

115_2537

 Hội chợ sách trên đường hoa Nguyễn Huệ Xuân Quý Tỵ 2013

 các anh hằn học với mọi tiện nghi tư bản

các anh bảo tuổi trẻ Sài Gòn là “thú hoang” nổi loạn

là thiêu thân ủy mị,yếu hèn

các anh hùa nhau lập tòa án bằng văn chương

mang tuổi trẻ Sai Gòn ra trước vành móng ngựa!!!

Anh-troi

 2.

Tội nghiệp Sài Gòn quá thể

Tội nghiệp chiếc cầu Công Lý

Có anh thợ điện ra đi không về 

Tội nghiệp những “bà mẹ Bàn Cờ” của những ngày chống mỹ

Lửa khói vỉa hè nám cả những hàng me

1315489285-ftb_7913_a2w_resize_1949136708

Tội nghiệp những người sài gòn đi xa

Đi từ tuổi hai mươi

Nhận hoang đảo tù đày để nói về lòng ái quốc

Có ai hỏi những hàng dương xanh

Xem đã bao nhiêu người Sài Gòn hóa thân vào sóng nước

Tội nghiệp nhưng đêm Sài Gòn đốt đuốc

Những “người cha bến tàu” xuống đường với bao tử trống không

Tội nghiệp nhưng ông cha rời khỏi nhà dòng

Áo chùng đen đẫm máu

Tội nghiệp những chiến trường văn chương,thi ca ,sách báo

115_2536

những vị giáo sư trên bục giảng đường

ưu tư nhìn học trò mình nhiễm độc

Sài Gòn của tôi-của chúng ta.

có tiếng cười

và tiếng khóc

3-
Bảy năm qua đi với nhiều buồn vui đau xót
Một góc phù hoa ngày cũ qua rồi
Những con điếm xưa có kẻ đã trở lại làm người giã từ ghế đá công viên để sống đời lương thiện
Những gã du đãng giang hồ cũng khoác áo thanh niên xung phong lên rừng xuống biển
Tìm lại hồn nhiên cho cuộc sống của mình
Cuộc đổi thay nào cũng nhiều mất mát .hy sinh…
4-
Và khi ấy
Thì chính “các anh”
Những người nhân danh Hà Nội
Các anh đang ngồi giữa Sài Gòn bắt đầu chửi bới
Chửi đã đời .
Chửi hả hê
Chửi vào tên những làng quê ghi trong lý lịch của chính mình
Các anh những người nhân danh Hà Nội sợ đến tái xanh
Khi có ai nói bây giờ về lại Bắc!!!
Tội nghiệp những bà mẹ già miền Bắc
Những bà mẹ mấy mươi năm còng lưng trên đê chống lụt

me ngheo
Những bà mẹ làm ra hạt lúa
Những năm thất mùa phải chống gậy ăn xin
Những bà mẹ tự nhận phần mình tối tăm
để những đứa con lớn lên có cái nhìn và trái tim trong sạch
Bây giờ
Những đứa con đang tự nhận mình “trong sạch”
Đang nói về quê mẹ của mình như kẻ ngoại nhân
Các anh
đang ngồi giữa Sài Gòn nhịp chân
đã bờm xờm râu tóc,cũng quần jean xắn gấu
Cũng phanh ngực áo,cũng xỏ dép sa bô
Các anh cũng chạy bấn người đi lùng kiếm tủ lạnh ti vi,casette .radio…
Bia ôm và gái
Các anh ngông nghênh tuyên ngôn”khôn & dại”
Các anh bắt đầu triết lý “sống ở đời”
Các anh cũng chạy đứt hơi
Rượt bắt và trùm kín đầu những rác rưởi Sài Gòn thời quá khứ
Sài Gòn 1982 lẽ nào…
Lại bắt đầu ghẻ lở?

beed20592c1d4a1c9ffdbfa98c327221
5-
Tội nghiệp em
Tội nghiệp anh
Tội nghiệp chúng ta những người thành phố
Những ai ngổn ngang quá khứ của mình
Những ai đang cố tẩy rửa “lý lịch đen”
Để tìm chỗ định cư tâm hồn bằng mồ hôi chân thật
6-
Xin ngả nón chào các ngài
“Quan toà trong sạch”
Xin các ngài cứ bình thản ăn chơi
Bình thản đổi thay lốt cũ
Hãy để yên cho hàng me Sài Gòn
Hồn nhiên xanh muôn thưở
để yên cho xương rồng,gai góc
Chân thật nở hoa
Này đây!
Xin đổi chỗ không kỳ kèo cho các ngài cái quá khứ ngày xưa
Nơi một góc (chỉ một góc thôi)
Sài Gòn bầy hầy ,ghẻ lở
Bây giờ…
Tin chắc rằng trong các ngài đã vô số kẻ tin vào” thượng đế”
Khi sống hả hê giữa một thiên đường
Ai bây giờ
Sẽ
Tạ lỗi
Với Trường Sơn?

Quê Hương

(Bài học đầu tiên cho con )

Tác giả: Đỗ Trung Quân

HaiYen (296)

Quê hương là gì hở mẹ

Mà cô giáo dạy phải yêu

Quê hương là gì hở mẹ

Ai đi xa cũng nhớ nhiều

 Quê hương là chùm khế ngọt

Cho con trèo hái mỗi ngày

Quê hương là đường đi học

Con về rợp bướm vàng bay

Quê hương là con diều biếc

Tuổi thơ con thả trên đồng

Quê hương là con đò nhỏ

Êm đềm khua nước ven sông

Quê hương là cầu tre nhỏ

Mẹ về nón lá nghiêng che

Là hương hoa đồng cỏ nội

Bay trong giấc ngủ đêm hè

Quê hương là vòng tay ấm

Con nằm ngủ giữa mưa đêm

Quê hương là đêm trăng tỏ

Hoa cau rụng trắng ngoài thềm

MTH

Quê hương là vàng hoa bí

Là hồng tím giậu mồng tơi

Là đỏ đôi bờ dâm bụt

Màu hoa sen trắng tinh khôi

Quê hương mỗi người chỉ một

Như là chỉ một mẹ thôise

Quê hương có ai không nhớ..

Sẽ không lớn noxi thành người ….

6 responses to ““chùm” THƠ ĐỖ TRUNG QUÂN

  1. Hello there! I could have sworn I’ve been to this website before but after looking at a few of the articles I realized it’s new to me.
    Anyhow, I’m certainly pleased I stumbled upon it and I’ll be bookmarking it and checking back regularly!

  2. Simply want to say your article is as surprising. The clarity to your submit is just
    cool and i could think you are an expert on this subject.
    Well with your permission let me to snatch your feed
    to stay up to date with approaching post.
    Thanks one million and please carry on the gratifying work.

    • Thanks for your visit and comments.
      This site is administered ,written and maintained by an old man(76 years old) and a “computer dummy” not an expert as you said.Anyway thank again for your compliment(?).I ‘m doing my best to please everyone .When commenting I’m sure that you got the “profound idea and meaning “of the text(poems) posted even they are written in vietnamese.Isn’t it ?
      Please come to visit often and give your advices so I can do it better .
      God bless you and your family.
      Best regards
      LQC

  3. Right here is the perfect blog for anybody who would like to find out
    about this topic. You realize a whole lot its almost hard to argue with you (not that I personally would want to…HaHa).
    You definitely put a new spin on a subject that has been discussed for years.
    Great stuff, just excellent!

    • Thanks for your comment ,my dear reader !You’re “definitely” right when you mentioned “the subject ” that we all discussed for years but its results were not satisfied for everybody especially for those who cared for the “perfectness” of human life .Isn’t it ?
      Kontumquetoi.com ‘s administrator

Để lại lời nhắn

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.